Wednesday, January 22, 2014

Khi trời nhá nhem tối, cha Ralph và bầy chó, với sự tiếp sức không có hiệu quả

Khi trời nhá nhem tối, cha Ralph và bầy chó, với sự tiếp sức không có hiệu quả mấy của Frank đã đưa được đàn cừu đến bãi đất thứ nhất, thường thì công việc ấy phải mất nhiều ngày. Linh mục vừa tháo yên ngựa ở một lùm cây gần bãi đất thứ hai, hào hứng cho rằng họ có thể lập lại thành tích đưa đàn cừu đến một bãi khác trước khi trận mưa ào tới. Mấy con chó nằm trên cỏ, lưỡi thòng ra, tìm cách ve vãn cha Ralph. Frank kéo ra từ trong túi trên lưng ngựa những miếng thịt cănguru bầy nhầy và quẳng cho nó. Chúng cắn nhau giành giật. - Đồ súc vật! Frank nói lầm bầm. Chúng nó không như loài chó nhà. Đúng là những con chó rừng. - Theo tôi nghĩ có lẽ chúng gần gũi với điều Chúa muốn hơn so với chó nuôi trong nhà. Cha Ralph nói lại nhẹ nhàng. Nhanh nhẹn, thông minh, hung hăng, phần nào thuần hóa. Tôi vẫn thích chúng hơn là chó nuôi làm bạn. Mèo cũng thế - Anh có nhận thấy, những con mèo lảng vảng xung quanh nhà... Hoang dại và hung dữ không thua những con beo; chúng không cho người đến gần. Nhưng chúng săn chuột tuyệt vời và không cần ai nuôi. Cha Ralph lấy ra từ trong túi đặt trên lưng ngựa một miếng thịt cừu đông lạnh và một gói bánh mì, bợ Cắt một miếng thịt trao cho Frank, ông để bánh mì và bơ giữa hai người, trên một khúc cây đốn ngã. ông cắn vào miếng thịt ngon lành. Cả hai cùng uống nước trong một túi da và vấn thuốc hút. - Này Frank, hình như anh không vui... Cha Ralph hỏi với một tiếng thở ra, tay vấn điếu thuốc thứ hai. Frank ngồi cách linh mục khoảng một mét rưỡi; anh quay phắt đầu lại, nhìn cha Ralph với vẻ dò xét. - Hạnh phúc là thế nào... - Anh có thể tìm ra một thí dụ. Cha và các em của anh đều rất hạnh phúc, ít ra lúc này. Nhưng anh thì lại khác. Mẹ anh cũng thế và cả em gái Meggie của anh đều không thích úc châu... - Tôi không thích vùng này. Tôi muốn đi Sydney; ở đó tôi hy vọng có lối thoát. - Sydneỵ Đó là một nơi dễ sa ngã - Cha Ralph cười nói. - Tôi cóc cần! Ở đây tôi cũng lại bị kẹt cứng như ở Tây Tây Lan. Tôi muốn trốn khỏi ông ấy. - ông ấy... Frank nói một cách đột ngột và từ chối nói thêm. Nằm ngửa, Frank ngước mắt nhìn lên tán cây. - Anh bao nhiêu tuổi, Frank... - Hai mươi hai. - à, tức nhiên! Có lần nào anh xa gia đình chưa... - Chưa. - Anh có đi khiêu vũ lần nào chưa... Chắc đã có... - Chưa. - Thế thì ông ấy sẽ không giữ được anh lâu. - ông ta sẽ giữ tôi đến chết. Cha Ralph ngáp dài và chuẩn bị ngủ. - Chúc ngủ ngon - ông nói trong miệng. Hôm sau dù mây vần vũ nhưng trời vẫn chưa mưa và hai người đã giải tỏa được bãi chăn thứ hai. Mưa bắt đầu đổ xuống và buổi chiều lúc Frank và linh mục phi ngựa đến chỗ cạn của đoạn suối gần nhà. http://phimhaynhat4444.blogspot.com/

No comments:

Post a Comment