Wednesday, January 22, 2014

Đây là thủy tổ Cà Rồng, “cái ma” nó ám người ta

Đây là thủy tổ Cà Rồng, “cái ma” nó ám người ta! Xưa kia các dân bản động sống yên vui, mỗi mùa xuân đều mở hội lớn. Năm đó tại một bản nọ có mở hội, có tung “còn”, có nhảy múa, uống rượu cần tại một bãi cỏ rộng ngoài ban. Mãi quá nửa đêm mới tan, mạnh ai nấy ra về. Nhưng có một người để quên cái áo khoác vắt trên cành cây, anh ta vội quay lại tìm áo. Lúc đó, bãi rừng vắng ngắt không người, đống lửa giữa bãi còn cháy lập lòe. Người kia chợt thấy một con trâu trắng mộng đứng vơ vẩn cạnh đống lửa. Đoán trâu nhà ai lạc, anh ta bèn dắt về, mai sáng đem trình quan lang. Lang sai rao mõ cho chủ nhân tới nhận, nhưng cả bản không ai mất trâu. Lang bèn sai đi cáo bản trên, rồi cả miền nhưng cũng chẳng ai đến nhận. Cuối cùng lang bèn truyền giết con trâu trắng vô thừa nhận kia chia cho dân bản động. Kẻ nào ăn vào đều hóa ra giống Cà Rồng khủng khiếp. Cứ thế, ngày làm người đêm hóa quái bay đi ăn bẩn, gieo rắc kinh hoàng cho người khác... Tới lúc rạng đông mới lần về, tỉnh dậy, vào rừng kiếm lá ăn cho tiêu chất bẩn hôi thối trong bụng đi, trong óc chỉ mang như vừa trải qua cơn ác mộng. Tất cả kéo dài cho đến ngày nay. Cho nên, cũng từ đó, người ta truyền tụng điều cấm kỵ việc ăn thịt trâu trắng, tuy rất ít người hiểu được trâu trắng là... thủy tổ Cà Rồng ngày xưa... Bạch sơn ngưu! Hà! Các quan ơi, Cà Rồng đáng thương hơn là đáng sợ. Vì “họ” cũng chỉ là nạn nhân của một chứng “bệnh quỷ” mà thôi. Nào có muốn hại ai đâu! Lão động chủ cúi đầu thở dài rơm rớm nước mắt. * * * * * Hoàng Đạt kể dứt, đánh diêm châm thuốc hút. Cả Ngọc Bích, Trần Dũng cùng đắm chìm trong chuyện tích thần bí về loài Ma Cà Rồng ghê gớm. Mỗi người theo đuổi ý nghĩ của riêng mình hồi lâu, thiếu nữ khẽ rùng mình hỏi người yêu : - Theo anh... chuyện khủng khiếp đó có thực không? Hay chỉ là... huyền thoại? Đạt bâng khuâng giây lát, nhìn nàng : - Với anh, tất cả những chuyện dị thường đó đều chỉ là... nghe kể! Chưa thấy tận mắt nên đâu dám cả quyết! Tuy nhiên, rất có thể Cà Rồng là một giống “quái nhân” biến thể hóa hình... cũng tỷ như con dế hóa ra con ve sầu, nòng nọc hóa ra ếch nhái, lăng quăng (bọ gậy) hóa thành con muỗi v.v... Nghe nói trong rừng sâu còn có loài “Đông trùng hạ thảo”, cứ mùa đông là con sâu, mùa hè lại hóa cây, cứ thế biến hình. Nghĩ cho cùng, trên đời này, trong cuộc sống muôn loài vẫn có những chuyện vượt ra ngoài các định luật thông thường về vật lý, những thứ mà chúng ta xem là... huyền bí, chưa giải thích được. Ánh mắt chàng như tình cờ lướt nhanh qua phía Trần Dũng. Chàng tuổi trẻ họ Trần đang dõi mắt ngắm vầng trăng khuyết lừ lừ hiện ngoài cửa sổ, treo lơ lửng giữa trời mù mịt sương khuya. Đâu đây chợt văng vẳng tiếng sói tru nhọn hoắt lê thê... hút chìm về nẻo rừng xa... http://vlphimvl.wordpress.com/

No comments:

Post a Comment