Cửa sổ đóng kín. Phil nhìn thoáng vào những căn phòng khác của tầng trên. Đúng như anh đoán, phòng ngủ chính không còn được sử dụng nữa. Giường không được trải vải. Một trong hai cánh cửa sổ được đẩy lên cao. Lần rèm mỏng phồng lên trong gió. Phil bước lại gần hơn và nhìn xuống dưới.
Anh nhìn thấy mái của nhà để xe ngay dưới chân mình. Anh chĩa đèn vào bậu cửa sổ, vào khoảng tường nhà và vào mái nhà để xe được trải nhựa đường, nhưng không ngay lập tức phát hiện ra dấu vết nào.
Khi một cảnh sát viên gặp chuyện tự tử trong một vụ điều tra, bao giờ anh ta cũng phản ứng bằng thái độ nghi ngờ đặc biệt, mặc dù tự tử la chuyện không hiếm gặp. Đúng thế, nhiều khi nó được gây ra chính bởi công việc của cảnh sát. Những đối tượng bị tình nghi, những người liên đới hoặc người thân của họ nhiều khi không chịu nổi sự bàn ra tán vào của hàng xóm, cảm thấy mình bị đẩy vào cảnh tay trắng đứng giữa một rừng các phương tiện thông tin đại chúng mà không hề có cơ hội bào chữa hay tự vệ, và họ tuyệt vọng chọn con đường thoát cuối cùng. Bên cạnh đó, thường cũng không hiếm xảy ra việc thủ phạm dùng cách tự tử để né tránh sự trừng phạt của tòa án nơi hạ giới.
Rank đã biết là ông ta bị tình nghi tội giả mạo giấy chứng nhận vật liệu xây dựng và khiến thành phố New York bị thiệt những khoản tiền lớn. Vợ ông ta đã chết. Hai đứa con trai không còn sống cùng bố nữa. Trong một vụ tai nạn rất có thể đã được ông ta góp phần tạo nên với đám những giấy tờ giả mạo nọ đã có bốn công nhân bỏ mạng. Tất cả những dữ liệu và sự kiện đó hầu như tạo thành những điều kiện kinh điển cho một quyết định “chập mạch” ở một người đàn ông chắc chắn là đã có một cuộc sống đứng đắn không thể chê trách, trước khi ông ta bị sa vào vòng xoáy của tội phạm.
Phil để nguyên mọi vật, rời nhà và dùng máy phát sóng đóng cửa nhà để xe.
Phim Mật Danh Iris
•
• •
Tôi đứng chờ Mike Kellin bên cánh cửa xe cứu thương. Các cảnh sát viên khu vực đã căng vạch ngăn hiện trường, phía bên kia đã có những nhóm người tò mò đầu tiên tụ lại. Hiện thời chẳng có gì mà nhìn. Các thành viên ban trọng án. Bắc Manhattan đã tới đây được chừng 10 phút. Tôi có nói chuyện ngắn với trung úy Carl Hobson, báo cáo với anh về vai trò của Mike Kellin và khuyên anh bỏ ý định hỏi cung anh bạn đồng nghiệp của chúng tôi ngay tại đây. Hobson đồng ý. Anh nói sẽ liên lạc với Kellin vào ngày hôm sau.
Cánh cửa xe cứu thương mở ra, Mike Kellin trèo xuống. Bước chân anh lảo đảo. Một miếng băng lớn ngự trên mặt anh.
- Đau quá, - anh nghiến răng. - Lẽ ra cái tay đồ tể này cũng nên tiêm cho tôi một mũi giảm đau chứ!
Tôi mỉm cười. - Chuyện qua rồi mà, Mike. Thôi đi nào, tôi đưa anh về nhà. Anh còn sống ở quảng trường Tompkins chứ?
Kellin ậm ừ. - Thật ra thì còn, nhưng tôi đã hứa với một người là sẽ tới thăm cố ấy, dù khuya tới đâu.
- Thì đã sao? Thế thì tôi mang anh đến chỗ ngọn lửa của anh vậy. Đi nào! Cứ vật vờ ở đây mà chờ Rank cũng chẳng được ích gì cho anh đâu. Hiện anh không được khỏe. Tôi dám chắc là bác sĩ đã cho anh nghỉ bệnh và yêu cầu anh đến khám chỗ bác sĩ trực trước khi đi làm lại.
Kellin không động đậy. – Tôi muốn có mặt khi Rank nhìn thấy xác chết, - anh nói.
- Bạn đồng nghiệp của tôi sẽ mang ông ta lại đây. Có lẽ còn phải đợi một lúc lâu nữa. Đi nào! Tôi sẽ tìm cách gọi điện cho anh ấy.
Tôi dẫn Kellin đến bên xe Jaguar, ấn anh ngồi vào ghế phụ lái rồi đi vòng sang phía bên kia, ném mình xuống sau tay lái. Bật máy điện đàm lên, tôi gọi cho Phil. Đến lần gọi thứ ba anh mới lên tiếng.
- Mình vừa mới quay trở lại xe, - anh nói. - Cậu nói chuyện được không?
Cùng câu hỏi đó, Phil muốn kiểm tra cho chắc chắn là trong xe của tôi không có người không được quyền nghe những câu sau đó.
- Ổn, có chuyện gì thế? – Tôi hỏi, trong lòng thấp thỏm.
- Rank chết rồi, - Phil nói.
Mike Kellin xoay về phía tôi. Anh nhăn môi trên lên như một con chó sói.
- Cứ theo vẻ ngoài thì ông ta đã tự treo cổ. Mình đã nhìn thấy ông ấy đi về nhà. Khi trời tối thì điện trong nhà được bật lên, khoảng lúc 8 giờ 15. Kể từ đó không có chuyện gì xảy ra. Không một ai đến hoặc đi ra.
- Có cửa sổ hay cửa ra vào nào mà cậu không thể quan sát được không?
Phim Mật Danh Iris
- Cửa sổ của phòng ngủ phía trên garage để ngỏ. Đó là mé nhà mà mình không quan sát được. Có vẻ như không có thư tuyệt mệnh. Bây giờ mình gọi cho cảnh sát thành phố. Hay cậu muốn sang đây?
Kellin nói: - Tôi muốn sang đó.
- Anh không có khả năng công tác, Mike! Phil, cậu nghe không? Thanh tra Kellin đòi hỏi phải có một ban trọng án được trang bị đầy đủ xử lý vụ này. Không được phép bỏ qua bất cứ chuyện gì. - Cả tôi cũng nảy nghi ngờ. Mặc dù những kẻ giết Rank rõ ràng đã chờ ở đây, trong khu Westside của Manhattan.
- Được, vậy là tiến hành toàn bộ chương trình lớn. Mình đoán la các cậu muốn mình ở lại đây và thúc ép họ phải không? Thuyết phục bác sĩ cho đưa xác chết ngay lập tức đến chỗ bác sĩ pháp y và tiến hành mổ xác?
- Bọn mình muốn biết rõ ràng, - tôi đồng tình.
- Được thôi, được thôi, Jerry, tối hôm nay đằng nào mình cũng chẳng định làm chuyện gì khác. Nhưng nếu mà cậu hỏi thật thì mình cho đây là tự tử!
- Mình tin cậu chứ. Nhưng sự khác biệt giữa giết người hay tự tử sẽ quyết định câu trả lời của một câu hỏi khác, hiện thời là một câu hỏi quan trọng hơn rất nhiều.
Kellin chen vào một lần nữa. – Anh hãy nói là anh ấy cần tìm tất cả giấy tờ! Mọi thứ đều có thể quan trọng.
- Tôi hiểu rồi, - Phil nói. – Bây giờ tôi đổi kênh đây.
Tôi nhìn sang phía Kellin. Anh căng người ngồi thẳng băng trong ghế phụ lái.
- Trời đất! – anh lẩm bẩm. – Tôi cứ nghĩ tôi tóm được ông ta rồi! Bản thân ông ấy không phải nhân vật quan trọng. Nhưng chắc ông ta phải có quan hệ. Nếu bắt được quả tang ông ấy với tiền đút lót trong tay, có thể tôi thuyết phục ông ấy khai ra cũng nên!
- Có một kẻ khác chắc chắn cũng đã nghĩ y như vậy, Mike, - tôi bình tĩnh nói. Tôi bật máy xe Jaguar và lăn bánh. – Bây giờ đi đâu đây?
- Phố số 79 khu Đông, góc thứ hai, - anh trả lời. – Ông ta đã đi trước tay sát thủ.
Nếu không phải như thế, tôi nghĩ thầm, thì những viên đạn trong bar rượu kia là nhắm vào Mike Kellin. Nhưng tôi không muốn tiếp tục nghĩ tới khả năng này. Bởi nếu đúng như thế, thì tôi thật sự không muốn ở vào tình huống của anh hiện thời. Liệu Mike có đang vật lộn với cùng những câu hỏi đó hay không?
Để chuyển anh sang với những suy nghĩ khác, tôi hỏi: - cô ấy có dễ thương không? Chắc là xinh xắn.
- Cô ấy tuyệt lắm, - anh trả lời.
Phim Mật Danh Iris
Tôi dừng xe bên một ngọn đèn giao thông và liếc thật nhanh sang phía anh, trước khi lại cho xe lăn bánh. - Chắc chẳng bao giờ anh thành người lớn cả, Mike.
- Tôi thấy người phụ nữ nào cũng tuyệt vời, đó là số phận của tôi. Nhưng mà lần này…. Cora tuyệt vời thật đấy, rồi anh cũng sẽ nói như vậy cho mà xem. Tôi thậm chí đã lại nghĩ đến chuyện cưới vợ. Nhưng tôi tin là cô ấy chẳng đồng ý.
- Thế thì cô ấy khôn hơn anh, Mike, - Tôi rẽ vào Đại Lộ Số 11 và hướng chiếc xe thể thao của mình lên hướng Bắc. Một chiếc taxi bám sát xe tôi. Hai ngọn đèn pha được chĩa cao của nó biến không gian bên trong chiếc Jaguar thành một mảnh sân khấu chói chang ánh sáng. Tôi đạp mạnh hơn một chút xuống bàn ga, nhưng vẫn không thoát được quầng sáng kia, bởi ngọn đèn giao thông bên Phố Số 56 lúc đó vừa chuyển sang màu đỏ.
- Anh phải gặp cô ấy một lần mới biết, - Mike nói. Anh kiệt lực ngả đầu xuống chỗ tựa trên lưng ghế và nhắm mắt lại. - Thật đấy, tôi rất muốn nghe ý kiến của anh.
Tôi cười. – Đã có lần tôi đi xem mặt cô dâu hộ một anh bạn, sau đó anh ta cưới cố ấy.
- Anh thấy chưa.
- Anh ấy bây giờ vẫn còn ở với cô ấy, nhưng anh ấy không còn là bạn tôi nữa. Chuyện làm tôi hết sức đau lòng.
Kellin không nghe tôi nói nữa. Lần đầu tiên trong đời anh xả súng vào một người khác và giết chết gã ta. Những tiếng đồng hồ tới đây đóng một vai trò đặc biệt quan trọng. Khoảng thời gian đó sẽ quyết định liệu anh có chịu đựng nổi và vượt thắng được sự kiện vừa xảy ra hay không. Tôi có quen những bạn đồng nghiệp đã nổi điên lên, họ bỏ nghề ngay lập tức và không bao giờ còn chạm tay vào bất kỳ món vũ khí nào. Tôi cũng quen cả những người khác, họ trở nên đểu giả và điên cuồng ham xả đạn. Ở đây không có chuẩn mực, không có một lối cư xử chung có thể lường trước. Nhưng tôi chưa quen một người nào tỏ ra bình tĩnh sau một sự kiện như vậy. Có thể sẽ rất tốt cho Mike Kellin nếu anh được qua đêm hôm nay trong vòng tay của người đàn bà anh yêu.
Tôi đi dọc con phố Công Viên Trung Tâm, khu Tây. Phía bên phải là một bức tường dài. Đằng sau đó hiện lên những tàn lá của công viên. Chiếc taxi với cặp đèn pha hất cao vẫn còn bám đằng sau, Tôi né sang phải. Không kết quả. Nó không vọt lên. Tôi đi vào làn đường giữa, và giờ thì các xe màu vàng to lù lù đó bắt đầu chầm chậm vượt lên ngang tôi.
Điều gì đã cảnh báo cho tôi? Vào quãng tối đó có rất nhiều taxi rong ruổi trên đường phố New York, nhiều hơn các loại xe khác. Rất có thể là cặp đèn pha được hất cao, không thích hợp với chuẩn mực chung. Rất có thể là việc tay lái xe đã có thể vượt qua tôi từ lâu rồi. Xe taxi tại New York bao giờ cũng hối hả bận rộn. Một tay lái taxi mà lại đi đứng chùng chình và chĩa đèn pha làm người khác nổi điên là một kẻ bệnh hoạn hoặc là một tay lái taxi giả.
Tôi nhìn sang phải, qua mái đầu đang ngã về phía sau của Michael Kellin. Trên nền tường công viên thẫm màu hiện lờ mờ bóng những kẻ ngồi trong chiếc xe màu vàng. Phía sau vành lái là một tấm lưng đang cúi xuống đằng sau mảnh kính kéo cao.
Nhưng mảng kính phía sau lại được quay thấp xuống. Tôi nhận thấy mảng sáng mờ của một mặt người đang nhìn sang xe tôi qua độ cao cửa sổ. Ngày hôm nay tôi không còn nhớ lại được chính xác liệu lúc đó tôi có nhìn thấy một nòng súng hay không.
Phim Mật Danh Iris
- Xuống! – Tôi gầm lên và đập mạnh tay vào vai Kellin. Giật mình, anh bạn đồng nghiệp, người cho tới nay chỉ quen với những tội phạm cổ cồn trắng, thả người rơi xuống khoang để chân. Đồng thời, tôi đạp mạnh tối đa xuống bàn ga và chiếc jaguar nhảy chồm lên phía trước.
Qua khóe mắt, tôi thấy tia sáng lóe lên từ lỗ đầu nòng của một món vũ khí. Bất giác, tôi bực bội nghiến răng khi nghe thấy tiếng nổ chói gắt, viên đạn đã xuyên thủng một mảng kính trên chiếc xe thể thao thượng hạng của tôi.
Dĩ nhiên tôi không có thời gian để đi điều tra xem gã trai chó chết trong xe taxi đã bắn thủng mảng kính nào. Ánh đèn taxi lại nhảy nhót trên gương chiếu hậu của tôi. Nhưng tay lái xe cũng tăng ga, và bởi vì dòng giao thông phía trước đang tắc lại trên tất cả các làn đường, nên một cuộc chạy trốn về phía trước sẽ chẳng đưa tôi đi mấy xa. Né sang trái cũng không được vì vừa có một chiếc xe buýt chồm tới.
Kellin bò dậy và nhìn qua mép cửa sổ.
- Cúi đầu xuống! – Tôi gắt.
Tôi giảm ga. Chiếc taxi lao tới bên mé phải. Tôi ngồi trong bẫy. Xe buýt đi phía trái cũng hạ tốc độ, như thể tay lái xe đã vào băng đảng với lũ chó lợn ngồi trong chiếc taxi.
- Trời ơi! nó giết bọn mình mất! – Kellin kêu lên, chẳng thèm để ý đến mệnh lệnh của tôi và rút khẩu P38 ra khỏi bao.
Anh quả có lý. Tôi nghe thấy một tiếng rít chói tai khi tay lái taxi tạt mép xe của nó vào mép xe tôi. Ô, khốn nạn, tôi nghĩ thầm, khi thêm một viên đạn nữa bắn thủng mảng kính phía sau và khí lạnh ùa vào.
Tôi đạp một lần nữa xuống bàn ga, nhoai lên khoảng một mét và dứt ra khỏi chiếc taxi.
Kellin mở cánh cửa phụ lái. Anh không thắt dây an toàn, vì thế mà giờ anh có thể chuyển động tương đối dự do. Anh bám chặt tay phải vào phần đầu dây an toàn được gắn chặt trong giá, thả người ngả ra phía ngoài. Tư thế đẹp như trong phim. Bàn tay trái của anh cầm súng lục.
Anh gặm ba viên đạn vào mõm chiếc taxi. Có cái gì đó nổ, đèn pha tắt ngấm, và cái taxi tạt ngang. Khi xoay đảo đuôi của nó còn kịp hích cú cuối vào đuôi xe thể thao của tôi. Rồi nó đứng lại. Tôi đạp xuống bàn phanh, bật còi kêu vài lần để cảnh báo dòng giao thông phía sau. Rồi tôi tắt máy và mở cánh cửa bên phía mình.
Với khẩu Smith & Wesson rút sẵn, tôi lao vòng quanh xe Jaguar và nhảy vọt qua đầu mõm xe taxi.
Hai cánh cửa phía phải mở toang. Tôi nhìn thấy cả hai kẻ ngồi trong xe giờ đang ném người qua bờ tường công viên và biến mất.
Tôi nhảy lên, bám chắc vào gờ tường rồi lăn mình lên đỉnh tường, nằm dán người trên đó và nhìn vào bóng tối. Tôi thấy ánh đèn pha. Đèn của những chiếc xe đang đi trên con đường xuyên ngang qua công viên. Hai bên ngoài vệt đường đó là bóng tối thẫm sâu.
Hai gã con trai trong chiếc taxi không phạm sai lầm là bắn về phía tôi mà để lộ hướng chạy chốn. Chúng tận dụng bóng tối, lủi cho nhanh. Nếu chúng khéo léo, chúng sẽ lại thoát ra khỏi công viên ở mé Đông, trước khi các cảnh sát viên kịp tung chó đuổi theo.
Tôi quay trở lại xe.
•
• •
Thanh tra Kellin đã sử dụng máy bộ đàm của tôi để báo cho các cảnh sát viên ở khu vực số 20 và 22. Trạm cảnh sát số 22 nằm giữa Công Viên Trung Tâm, trạm số 20 nằm ở mé Tây và vì thế đang phải phụ trách đoạn tắc đường rất dài do chúng tôi gây ra. Hai cảnh sát viên cưỡi mô tô bây giờ đang phải hướng dòng xe đổ xuống đi sang phía khác cho đoạn tắc đường có cơ hội tan ra. Dàn nhạc còi xe của những người lái vừa qua một buổi tối trong các rạp phim, các bar rượu, hoặc các nhà hát nghe giận dữ cùng cực.
Tôi tìm cách lờ đi như không nghe thấy. Giao máy bộ đàm cho Kellin và đi một đôi găng tay mỏng, tôi xoay sang lục soát chiếc taxi. Gắng nén lòng không để ý đến những vết lồi lõm trên chiếc Jaguar cùng những vết thủng trong mảng kính.Phim Mật Danh Iris
Kellin báo số của chiếc taxi về trung tâm. Sau đó một chút anh nhận được thông tin là chiếc xe đã được báo cáo là bị ăn cắp ra khỏi garage của một hãng taxi bên Đại Lộ Số 8 vào khoảng giữa 8giờ 30 và 9 giờ tối. Từ đó cho tới khách sạn Atlantis chỉ cách nhau có vài quãng phố. Tìm trong hàng ghế sau của chiếc taxi, tôi thấy một chiếc ví và một chùm chìa khóa. Cùng chiến lợi phẩm của mình, tôi bước đến gần ánh sáng. Trong ví có để bằng lái xe và một xấp thẻ câu lạc bộ. Bằng lái xe có dán ảnh của gã đàn ông gầy gò đã chết trong tay tôi ở quán rượu của khách sạn Atlantis.
Gã đàn ông gầy gò tên là Pat Labonte. Tập thể câu lạc bộ được trao cho kẻ đã chết một cách rộng rãi như thế là thẻ của một doanh nghiệp tự xưng là câu lạc bộ Step-in Go Go. Câu lạc bộ này nằm bên phố Canal. Tôi ghi vào đầu tất cả các dữ liệu rồi đặt ví trở lại xe. Chiếc taxi và tất cả những gì bám xung quanh nó bây giờ nằm trong tay các bạn đồng nghiệp của ban trọng án.
Anh nhìn thấy mái của nhà để xe ngay dưới chân mình. Anh chĩa đèn vào bậu cửa sổ, vào khoảng tường nhà và vào mái nhà để xe được trải nhựa đường, nhưng không ngay lập tức phát hiện ra dấu vết nào.
Khi một cảnh sát viên gặp chuyện tự tử trong một vụ điều tra, bao giờ anh ta cũng phản ứng bằng thái độ nghi ngờ đặc biệt, mặc dù tự tử la chuyện không hiếm gặp. Đúng thế, nhiều khi nó được gây ra chính bởi công việc của cảnh sát. Những đối tượng bị tình nghi, những người liên đới hoặc người thân của họ nhiều khi không chịu nổi sự bàn ra tán vào của hàng xóm, cảm thấy mình bị đẩy vào cảnh tay trắng đứng giữa một rừng các phương tiện thông tin đại chúng mà không hề có cơ hội bào chữa hay tự vệ, và họ tuyệt vọng chọn con đường thoát cuối cùng. Bên cạnh đó, thường cũng không hiếm xảy ra việc thủ phạm dùng cách tự tử để né tránh sự trừng phạt của tòa án nơi hạ giới.
Rank đã biết là ông ta bị tình nghi tội giả mạo giấy chứng nhận vật liệu xây dựng và khiến thành phố New York bị thiệt những khoản tiền lớn. Vợ ông ta đã chết. Hai đứa con trai không còn sống cùng bố nữa. Trong một vụ tai nạn rất có thể đã được ông ta góp phần tạo nên với đám những giấy tờ giả mạo nọ đã có bốn công nhân bỏ mạng. Tất cả những dữ liệu và sự kiện đó hầu như tạo thành những điều kiện kinh điển cho một quyết định “chập mạch” ở một người đàn ông chắc chắn là đã có một cuộc sống đứng đắn không thể chê trách, trước khi ông ta bị sa vào vòng xoáy của tội phạm.
Phil để nguyên mọi vật, rời nhà và dùng máy phát sóng đóng cửa nhà để xe.
Phim Mật Danh Iris
•
• •
Tôi đứng chờ Mike Kellin bên cánh cửa xe cứu thương. Các cảnh sát viên khu vực đã căng vạch ngăn hiện trường, phía bên kia đã có những nhóm người tò mò đầu tiên tụ lại. Hiện thời chẳng có gì mà nhìn. Các thành viên ban trọng án. Bắc Manhattan đã tới đây được chừng 10 phút. Tôi có nói chuyện ngắn với trung úy Carl Hobson, báo cáo với anh về vai trò của Mike Kellin và khuyên anh bỏ ý định hỏi cung anh bạn đồng nghiệp của chúng tôi ngay tại đây. Hobson đồng ý. Anh nói sẽ liên lạc với Kellin vào ngày hôm sau.
Cánh cửa xe cứu thương mở ra, Mike Kellin trèo xuống. Bước chân anh lảo đảo. Một miếng băng lớn ngự trên mặt anh.
- Đau quá, - anh nghiến răng. - Lẽ ra cái tay đồ tể này cũng nên tiêm cho tôi một mũi giảm đau chứ!
Tôi mỉm cười. - Chuyện qua rồi mà, Mike. Thôi đi nào, tôi đưa anh về nhà. Anh còn sống ở quảng trường Tompkins chứ?
Kellin ậm ừ. - Thật ra thì còn, nhưng tôi đã hứa với một người là sẽ tới thăm cố ấy, dù khuya tới đâu.
- Thì đã sao? Thế thì tôi mang anh đến chỗ ngọn lửa của anh vậy. Đi nào! Cứ vật vờ ở đây mà chờ Rank cũng chẳng được ích gì cho anh đâu. Hiện anh không được khỏe. Tôi dám chắc là bác sĩ đã cho anh nghỉ bệnh và yêu cầu anh đến khám chỗ bác sĩ trực trước khi đi làm lại.
Kellin không động đậy. – Tôi muốn có mặt khi Rank nhìn thấy xác chết, - anh nói.
- Bạn đồng nghiệp của tôi sẽ mang ông ta lại đây. Có lẽ còn phải đợi một lúc lâu nữa. Đi nào! Tôi sẽ tìm cách gọi điện cho anh ấy.
Tôi dẫn Kellin đến bên xe Jaguar, ấn anh ngồi vào ghế phụ lái rồi đi vòng sang phía bên kia, ném mình xuống sau tay lái. Bật máy điện đàm lên, tôi gọi cho Phil. Đến lần gọi thứ ba anh mới lên tiếng.
- Mình vừa mới quay trở lại xe, - anh nói. - Cậu nói chuyện được không?
Cùng câu hỏi đó, Phil muốn kiểm tra cho chắc chắn là trong xe của tôi không có người không được quyền nghe những câu sau đó.
- Ổn, có chuyện gì thế? – Tôi hỏi, trong lòng thấp thỏm.
- Rank chết rồi, - Phil nói.
Mike Kellin xoay về phía tôi. Anh nhăn môi trên lên như một con chó sói.
- Cứ theo vẻ ngoài thì ông ta đã tự treo cổ. Mình đã nhìn thấy ông ấy đi về nhà. Khi trời tối thì điện trong nhà được bật lên, khoảng lúc 8 giờ 15. Kể từ đó không có chuyện gì xảy ra. Không một ai đến hoặc đi ra.
- Có cửa sổ hay cửa ra vào nào mà cậu không thể quan sát được không?
Phim Mật Danh Iris
- Cửa sổ của phòng ngủ phía trên garage để ngỏ. Đó là mé nhà mà mình không quan sát được. Có vẻ như không có thư tuyệt mệnh. Bây giờ mình gọi cho cảnh sát thành phố. Hay cậu muốn sang đây?
Kellin nói: - Tôi muốn sang đó.
- Anh không có khả năng công tác, Mike! Phil, cậu nghe không? Thanh tra Kellin đòi hỏi phải có một ban trọng án được trang bị đầy đủ xử lý vụ này. Không được phép bỏ qua bất cứ chuyện gì. - Cả tôi cũng nảy nghi ngờ. Mặc dù những kẻ giết Rank rõ ràng đã chờ ở đây, trong khu Westside của Manhattan.
- Được, vậy là tiến hành toàn bộ chương trình lớn. Mình đoán la các cậu muốn mình ở lại đây và thúc ép họ phải không? Thuyết phục bác sĩ cho đưa xác chết ngay lập tức đến chỗ bác sĩ pháp y và tiến hành mổ xác?
- Bọn mình muốn biết rõ ràng, - tôi đồng tình.
- Được thôi, được thôi, Jerry, tối hôm nay đằng nào mình cũng chẳng định làm chuyện gì khác. Nhưng nếu mà cậu hỏi thật thì mình cho đây là tự tử!
- Mình tin cậu chứ. Nhưng sự khác biệt giữa giết người hay tự tử sẽ quyết định câu trả lời của một câu hỏi khác, hiện thời là một câu hỏi quan trọng hơn rất nhiều.
Kellin chen vào một lần nữa. – Anh hãy nói là anh ấy cần tìm tất cả giấy tờ! Mọi thứ đều có thể quan trọng.
- Tôi hiểu rồi, - Phil nói. – Bây giờ tôi đổi kênh đây.
Tôi nhìn sang phía Kellin. Anh căng người ngồi thẳng băng trong ghế phụ lái.
- Trời đất! – anh lẩm bẩm. – Tôi cứ nghĩ tôi tóm được ông ta rồi! Bản thân ông ấy không phải nhân vật quan trọng. Nhưng chắc ông ta phải có quan hệ. Nếu bắt được quả tang ông ấy với tiền đút lót trong tay, có thể tôi thuyết phục ông ấy khai ra cũng nên!
- Có một kẻ khác chắc chắn cũng đã nghĩ y như vậy, Mike, - tôi bình tĩnh nói. Tôi bật máy xe Jaguar và lăn bánh. – Bây giờ đi đâu đây?
- Phố số 79 khu Đông, góc thứ hai, - anh trả lời. – Ông ta đã đi trước tay sát thủ.
Nếu không phải như thế, tôi nghĩ thầm, thì những viên đạn trong bar rượu kia là nhắm vào Mike Kellin. Nhưng tôi không muốn tiếp tục nghĩ tới khả năng này. Bởi nếu đúng như thế, thì tôi thật sự không muốn ở vào tình huống của anh hiện thời. Liệu Mike có đang vật lộn với cùng những câu hỏi đó hay không?
Để chuyển anh sang với những suy nghĩ khác, tôi hỏi: - cô ấy có dễ thương không? Chắc là xinh xắn.
- Cô ấy tuyệt lắm, - anh trả lời.
Phim Mật Danh Iris
Tôi dừng xe bên một ngọn đèn giao thông và liếc thật nhanh sang phía anh, trước khi lại cho xe lăn bánh. - Chắc chẳng bao giờ anh thành người lớn cả, Mike.
- Tôi thấy người phụ nữ nào cũng tuyệt vời, đó là số phận của tôi. Nhưng mà lần này…. Cora tuyệt vời thật đấy, rồi anh cũng sẽ nói như vậy cho mà xem. Tôi thậm chí đã lại nghĩ đến chuyện cưới vợ. Nhưng tôi tin là cô ấy chẳng đồng ý.
- Thế thì cô ấy khôn hơn anh, Mike, - Tôi rẽ vào Đại Lộ Số 11 và hướng chiếc xe thể thao của mình lên hướng Bắc. Một chiếc taxi bám sát xe tôi. Hai ngọn đèn pha được chĩa cao của nó biến không gian bên trong chiếc Jaguar thành một mảnh sân khấu chói chang ánh sáng. Tôi đạp mạnh hơn một chút xuống bàn ga, nhưng vẫn không thoát được quầng sáng kia, bởi ngọn đèn giao thông bên Phố Số 56 lúc đó vừa chuyển sang màu đỏ.
- Anh phải gặp cô ấy một lần mới biết, - Mike nói. Anh kiệt lực ngả đầu xuống chỗ tựa trên lưng ghế và nhắm mắt lại. - Thật đấy, tôi rất muốn nghe ý kiến của anh.
Tôi cười. – Đã có lần tôi đi xem mặt cô dâu hộ một anh bạn, sau đó anh ta cưới cố ấy.
- Anh thấy chưa.
- Anh ấy bây giờ vẫn còn ở với cô ấy, nhưng anh ấy không còn là bạn tôi nữa. Chuyện làm tôi hết sức đau lòng.
Kellin không nghe tôi nói nữa. Lần đầu tiên trong đời anh xả súng vào một người khác và giết chết gã ta. Những tiếng đồng hồ tới đây đóng một vai trò đặc biệt quan trọng. Khoảng thời gian đó sẽ quyết định liệu anh có chịu đựng nổi và vượt thắng được sự kiện vừa xảy ra hay không. Tôi có quen những bạn đồng nghiệp đã nổi điên lên, họ bỏ nghề ngay lập tức và không bao giờ còn chạm tay vào bất kỳ món vũ khí nào. Tôi cũng quen cả những người khác, họ trở nên đểu giả và điên cuồng ham xả đạn. Ở đây không có chuẩn mực, không có một lối cư xử chung có thể lường trước. Nhưng tôi chưa quen một người nào tỏ ra bình tĩnh sau một sự kiện như vậy. Có thể sẽ rất tốt cho Mike Kellin nếu anh được qua đêm hôm nay trong vòng tay của người đàn bà anh yêu.
Tôi đi dọc con phố Công Viên Trung Tâm, khu Tây. Phía bên phải là một bức tường dài. Đằng sau đó hiện lên những tàn lá của công viên. Chiếc taxi với cặp đèn pha hất cao vẫn còn bám đằng sau, Tôi né sang phải. Không kết quả. Nó không vọt lên. Tôi đi vào làn đường giữa, và giờ thì các xe màu vàng to lù lù đó bắt đầu chầm chậm vượt lên ngang tôi.
Điều gì đã cảnh báo cho tôi? Vào quãng tối đó có rất nhiều taxi rong ruổi trên đường phố New York, nhiều hơn các loại xe khác. Rất có thể là cặp đèn pha được hất cao, không thích hợp với chuẩn mực chung. Rất có thể là việc tay lái xe đã có thể vượt qua tôi từ lâu rồi. Xe taxi tại New York bao giờ cũng hối hả bận rộn. Một tay lái taxi mà lại đi đứng chùng chình và chĩa đèn pha làm người khác nổi điên là một kẻ bệnh hoạn hoặc là một tay lái taxi giả.
Tôi nhìn sang phải, qua mái đầu đang ngã về phía sau của Michael Kellin. Trên nền tường công viên thẫm màu hiện lờ mờ bóng những kẻ ngồi trong chiếc xe màu vàng. Phía sau vành lái là một tấm lưng đang cúi xuống đằng sau mảnh kính kéo cao.
Nhưng mảng kính phía sau lại được quay thấp xuống. Tôi nhận thấy mảng sáng mờ của một mặt người đang nhìn sang xe tôi qua độ cao cửa sổ. Ngày hôm nay tôi không còn nhớ lại được chính xác liệu lúc đó tôi có nhìn thấy một nòng súng hay không.
Phim Mật Danh Iris
- Xuống! – Tôi gầm lên và đập mạnh tay vào vai Kellin. Giật mình, anh bạn đồng nghiệp, người cho tới nay chỉ quen với những tội phạm cổ cồn trắng, thả người rơi xuống khoang để chân. Đồng thời, tôi đạp mạnh tối đa xuống bàn ga và chiếc jaguar nhảy chồm lên phía trước.
Qua khóe mắt, tôi thấy tia sáng lóe lên từ lỗ đầu nòng của một món vũ khí. Bất giác, tôi bực bội nghiến răng khi nghe thấy tiếng nổ chói gắt, viên đạn đã xuyên thủng một mảng kính trên chiếc xe thể thao thượng hạng của tôi.
Dĩ nhiên tôi không có thời gian để đi điều tra xem gã trai chó chết trong xe taxi đã bắn thủng mảng kính nào. Ánh đèn taxi lại nhảy nhót trên gương chiếu hậu của tôi. Nhưng tay lái xe cũng tăng ga, và bởi vì dòng giao thông phía trước đang tắc lại trên tất cả các làn đường, nên một cuộc chạy trốn về phía trước sẽ chẳng đưa tôi đi mấy xa. Né sang trái cũng không được vì vừa có một chiếc xe buýt chồm tới.
Kellin bò dậy và nhìn qua mép cửa sổ.
- Cúi đầu xuống! – Tôi gắt.
Tôi giảm ga. Chiếc taxi lao tới bên mé phải. Tôi ngồi trong bẫy. Xe buýt đi phía trái cũng hạ tốc độ, như thể tay lái xe đã vào băng đảng với lũ chó lợn ngồi trong chiếc taxi.
- Trời ơi! nó giết bọn mình mất! – Kellin kêu lên, chẳng thèm để ý đến mệnh lệnh của tôi và rút khẩu P38 ra khỏi bao.
Anh quả có lý. Tôi nghe thấy một tiếng rít chói tai khi tay lái taxi tạt mép xe của nó vào mép xe tôi. Ô, khốn nạn, tôi nghĩ thầm, khi thêm một viên đạn nữa bắn thủng mảng kính phía sau và khí lạnh ùa vào.
Tôi đạp một lần nữa xuống bàn ga, nhoai lên khoảng một mét và dứt ra khỏi chiếc taxi.
Kellin mở cánh cửa phụ lái. Anh không thắt dây an toàn, vì thế mà giờ anh có thể chuyển động tương đối dự do. Anh bám chặt tay phải vào phần đầu dây an toàn được gắn chặt trong giá, thả người ngả ra phía ngoài. Tư thế đẹp như trong phim. Bàn tay trái của anh cầm súng lục.
Anh gặm ba viên đạn vào mõm chiếc taxi. Có cái gì đó nổ, đèn pha tắt ngấm, và cái taxi tạt ngang. Khi xoay đảo đuôi của nó còn kịp hích cú cuối vào đuôi xe thể thao của tôi. Rồi nó đứng lại. Tôi đạp xuống bàn phanh, bật còi kêu vài lần để cảnh báo dòng giao thông phía sau. Rồi tôi tắt máy và mở cánh cửa bên phía mình.
Với khẩu Smith & Wesson rút sẵn, tôi lao vòng quanh xe Jaguar và nhảy vọt qua đầu mõm xe taxi.
Hai cánh cửa phía phải mở toang. Tôi nhìn thấy cả hai kẻ ngồi trong xe giờ đang ném người qua bờ tường công viên và biến mất.
Tôi nhảy lên, bám chắc vào gờ tường rồi lăn mình lên đỉnh tường, nằm dán người trên đó và nhìn vào bóng tối. Tôi thấy ánh đèn pha. Đèn của những chiếc xe đang đi trên con đường xuyên ngang qua công viên. Hai bên ngoài vệt đường đó là bóng tối thẫm sâu.
Hai gã con trai trong chiếc taxi không phạm sai lầm là bắn về phía tôi mà để lộ hướng chạy chốn. Chúng tận dụng bóng tối, lủi cho nhanh. Nếu chúng khéo léo, chúng sẽ lại thoát ra khỏi công viên ở mé Đông, trước khi các cảnh sát viên kịp tung chó đuổi theo.
Tôi quay trở lại xe.
•
• •
Thanh tra Kellin đã sử dụng máy bộ đàm của tôi để báo cho các cảnh sát viên ở khu vực số 20 và 22. Trạm cảnh sát số 22 nằm giữa Công Viên Trung Tâm, trạm số 20 nằm ở mé Tây và vì thế đang phải phụ trách đoạn tắc đường rất dài do chúng tôi gây ra. Hai cảnh sát viên cưỡi mô tô bây giờ đang phải hướng dòng xe đổ xuống đi sang phía khác cho đoạn tắc đường có cơ hội tan ra. Dàn nhạc còi xe của những người lái vừa qua một buổi tối trong các rạp phim, các bar rượu, hoặc các nhà hát nghe giận dữ cùng cực.
Tôi tìm cách lờ đi như không nghe thấy. Giao máy bộ đàm cho Kellin và đi một đôi găng tay mỏng, tôi xoay sang lục soát chiếc taxi. Gắng nén lòng không để ý đến những vết lồi lõm trên chiếc Jaguar cùng những vết thủng trong mảng kính.Phim Mật Danh Iris
Kellin báo số của chiếc taxi về trung tâm. Sau đó một chút anh nhận được thông tin là chiếc xe đã được báo cáo là bị ăn cắp ra khỏi garage của một hãng taxi bên Đại Lộ Số 8 vào khoảng giữa 8giờ 30 và 9 giờ tối. Từ đó cho tới khách sạn Atlantis chỉ cách nhau có vài quãng phố. Tìm trong hàng ghế sau của chiếc taxi, tôi thấy một chiếc ví và một chùm chìa khóa. Cùng chiến lợi phẩm của mình, tôi bước đến gần ánh sáng. Trong ví có để bằng lái xe và một xấp thẻ câu lạc bộ. Bằng lái xe có dán ảnh của gã đàn ông gầy gò đã chết trong tay tôi ở quán rượu của khách sạn Atlantis.
Gã đàn ông gầy gò tên là Pat Labonte. Tập thể câu lạc bộ được trao cho kẻ đã chết một cách rộng rãi như thế là thẻ của một doanh nghiệp tự xưng là câu lạc bộ Step-in Go Go. Câu lạc bộ này nằm bên phố Canal. Tôi ghi vào đầu tất cả các dữ liệu rồi đặt ví trở lại xe. Chiếc taxi và tất cả những gì bám xung quanh nó bây giờ nằm trong tay các bạn đồng nghiệp của ban trọng án.
No comments:
Post a Comment