ường được đấy.
Liễu Thanh nghe vẫn có vẻ bất phục, còn Liễu Hồng thì sợ hãi, gật đầu:
- Vâng, vâng! Chúng tôi biết rồi! Từ đây về sau sẽ chẳng nói năng gì cả chuyện Tiểu Yến Tử.
Nhĩ Khang nhìn hai người.
- Vậy thì tốt. Riêng về Hạ cô nương, thì tạm thời ở lại trong phủ ta, không biết chừng nào mới về đây. Ta nói để mấy ngươi biết mà đừng thắc mắc.
Nói xong Nhĩ Khang lấy trong người ra một nén bạc, đặt lên bàn.
Phim Chung Cư Tội Lỗi
- Đây là món quà, Hạ cô nương gởi lại cho tất cả các người ở Viện này, hãy chia nhau để sắm sửa cái ăn cái mặc.
Liễu Thanh nghi ngờ nhìn Nhĩ Khang, nhưng biết anh chàng này là người có quyền có thế, nên chẳng muốn gây rắc rối, chỉ nói:
- Thế này thì chẳng phải chỉ có một mình Tiểu Yến Tử làm cát cát, mà cả Tử Vy cũng đã biến thành Phượng Hoàng. Chúng ta những người ở Viện nhà nghèo này, tốt hơn chẳng nên thắc mắc gì cả, hãy xem như Tiểu Yến Tử và Tử Vy không có một quan hệ gì với mình nữa tốt hơn.
Nhĩ Khang trở về Phủ học sĩ, đem tất cả những điều mình đã nghe thấy kể lại, làm cả nhà càng kinh ngạc hơn. Vậy là sự thật đã sáng tỏ.
Nhưng Nhĩ Thái vì có nhiều cảm tình với Tiểu Yến Tử nên vẫn cố chấp không tin. Một người con gái hồn nhiên, bướng bỉnh như vậy làm sao có thể làm chuyện động trời, bán đứng cả tỉ muội kết nghĩa của mình? Rồi giả danh để được làm cát cát? Vì vậy Nhĩ Thái cứ lắc đầu bảo - Không thể nào như vậy được. Cái cô Hoàn Châu Cát Cát kia ngây thơ, trực tính, thì không phải là hạng người quỷ quyệt! Mấy người không biết cô ấy rất phóng khoáng, không chấp nhất lễ nghi của triều đình. Thích gì nói nấy, chẳng thèm để ý đến điều cấm kỵ, mấy hôm trước bọn tôi gặp nàng trong Ngự Hoa viên. Cô ấy còn bày rượu ra uống với bọn này chẳng khác gì một trang nam tử. Một người dễ thương lại đầy nam tính như vậy, làm sao có thể lưu manh dối trá để làm chuyện phản bội khó tha thứ được chứ?
Nhĩ Khang bực dọc:
Phim Chung Cư Tội Lỗi
- Ngươi tin hay không tùy ngươi nhưng sự thật vẫn là sự thật. Cát cát giả thì ở trong cung, còn cát cát thật thì ở ngoài. Chuyện này đúng là ông trời đã sắp xếp lầm lẫn.
Bà Phước Tấn trầm ngâm suy nghĩ chợt thấy lo lắng:
- Nhưng như vậy cũng không được! Bởi vì, nghe nói là Hoàng thượng rất yêu thích Hoàn Châu Cát Cát, bây giờ chuyện tế thần tạ ơn cũng đã cử hành, tức là đã công bố cho thiên hạ biết cả rồi. Nếu bây giờ mà phát hiện là cát cát giả thì thể diện triều đình sẽ ra sao? Rồi đây sẽ có một số người bị liên lụy? Người đầu tiên có thể là Lệnh Phi. Người đang bị Hoàng hậu ganh tị gay gắt...
Ông Phước Luân nghe nói gật đầu:
- Phu nhân, những điều muội nghĩ cũng là điều ta đã nghĩ đến.
Nhĩ Khang nhìn cha mẹ:
- Như vậy ý của cha là...
Phước Luân nhìn con trai:
- Vâng, bất luận thế nào, chúng ta cũng phải xếp chuyện này qua một bên, để Hạ cô nương tạm trú trong dinh, tránh lời bàn tán tiếp tục bên ngoài cũng như để tránh không để chuyện lan truyền rộng ra. Chuyện cát cát thật và giả, tạm thời chỉ có chúng ta biết mọi người phải kín miệng, không tiết lộ cho người khác biết thêm.
Phim Chung Cư Tội Lỗi
Nhĩ Khang ngạc nhiên:
- Có nghĩa là chúng ta sẽ không làm gì hết? Đã biết được sự thật mà vẫn để cho cát cát giả hưởng vinh hoa, còn cát cát thật? Vậy là bất công, con thấy thì... tốt nhất là nên báo cho Hoàng thượng biết!
Ông Phước Luân xua tay:
- Chuyện quan trọng thế này không nên gấp gáp con đừng nên quên rằng gia đình ta có quan hệ với Lệnh Phi, mà gió thổi thì biển động, tai họa chắc chắn là cũng vạ lây sang mình.
- Như vậy chẳng lẽ để thân thế của Tử Vy bị vùi che mãi sao? Vả lại sau này nếu Hoàng thượng mà phát hiện mình bị lường gạt, thì lúc đó tội của Lệnh Phi còn nặng hơn.
Ông Phước Luân lắc đầu:
- Hoàng thượng chưa hẳn là nguy hiểm mà người khác phát hiện sẽ nguy hiểm hơn. Hẳn con biết ta ám chỉ ai rồi chứ? Vì vậy cẩn thận thì hơn! Mà cái cô nàng Hoàn Châu cát cát này cũng vô tư lạ, suốt ngày chỉ cười đùa chẳng hề thắc mắc gì cả thôi thì khoan động binh, nguy hiểm cho mọi người!
Nhĩ Thái chen vào:
- Vâng, cát cát là người rất vui tánh, nhưng sự an vui đó chưa hẳn tồn tại mãi, nếu bị phát hiện là chắc sẽ quậy tứ tung. Vì vậy, con thấy tốt nhất không nên vội nói ra. Để con chờ một dịp nào đó đưa Ngũ A Ca đến đây, cho huynh ấy thấy Tử Vy, rồi từ từ tiết lộ. Được không?
Ông Phước Luân gật đầu:
- Nhĩ Thái có lý, các người cần nhớ là, Hoàng thượng là trên hết, dù có sai vẫn là không sai. Người Hoàng thượng ưa thích dù cho không phải cát cát vẫn là cát cát ta không hề có ý che đậy sự thật, ta cũng không cần lập công. Chỉ mong sao mình không bị ghép tội. Vì vậy các con nếu có rảnh cứ đi vào cung, dò la thử xem, nếu có thể tiếp xúc với Tiểu Yến Tử, nói xa gần cho cô ta biết cái tên Tử Vy xem cô ta phản ứng thế nào?
Nhĩ Thái gật đầu:
- Vâng.
Ông Phước Luân nghiêm nghị quay nhìn Nhĩ Khang:
Phim Chung Cư Tội Lỗi
- Trong nhà có một Hạ Tử Vy đó là bí mật của gia đình, là phước hay là họa còn chưa biết. Vì vậy ta mong các con, làm gì phải kín miệng một chút biết không?
Nhĩ Khang, tuy thấy làm như vây là không phải với Tử Vy, nhưng Khang thông minh biết phán đoán, những điều cha chàng nghĩ đều có cái lý của nó. Chuyện này nếu hành động không tế nhị có thể gây họa cho cả nhà. Sống với vua như sống với cọp, phải biết tùy nghi mà ứng biến.
Nhĩ Khang gật đầu với cha:
- Vâng, con biết, con sẽ cẩn thận không để gây họa cho gia đình đâu.
Nhĩ Khang nói thế, nhưng lòng rất buồn, tội cho Tử Vy chứ?
Đêm, êm ả bình yên, Tử Vy ngồi cạnh bàn, bàn tay nâng đàn, dạo một khúc nhạc rồi khẽ hát:
Núi vời vợi, sông vời vợi.
Sông với núi cùng xa lắc lơ Đợi mãi đợi chờ mãi chờ Chờ với đợi mỏi mòn chờ đợi.
Mộng đã xa người rồi cũng xa Trời xa miết, trời như quên ta Hát vẫn hát lời sầu năm cũ Mưa gió mãi sầu đến bao giờ.
Tiếng đàn rồi tiếng hát của Tử Vy, buồn mênh mang.
Có tiếng gõ cửa. Kim Tỏa bước ra mở, thì đã thấy Nhĩ Khang với chén thuốc trên tay đứng đấy tự bao giờ.
- Tiếng đàn hay quá, mà lời hát cũng hay.
Lời khen của Nhĩ Khang làm Tử Vy đỏ mặt:
- Xin lỗi Phước công tử nhé. Tôi thấy cây đàn này treo trên vách, buồn quá trộm lệnh lấy xuống khẩy chơi, chứ chẳng có gì đâu.
Rồi nhìn thấy Nhĩ Khang bưng thuốc, Tử Vy vội chạy đến nói:
- Thiệt làm phiền công tử, sao công tử lại tự mình làm chuyện này?
- Nếu sợ tôi phiền thì cô nương phải uống cạn chén thuốc này nhé!
Kim Tỏa vội đỡ lấy chén thuốc trên tay Nhĩ Khang đưa cho Tử Vy, Khang hỏi:
- Những vết thương trên người còn làm cô đau không?
Lời chăm sóc của Nhĩ Khang làm Tử Vy lúng túng:
- Đỡ nhiều lắm rồi! Cảm ơn huynh!
- Đừng cảm ơn! Nghĩ đến chuyện hôm ấy làm cô bị thương tôi áy náy vô cùng.
Phim Chung Cư Tội Lỗi
Và nhìn thẳng vào mắt Tử Vy, Nhĩ Khang tiếp:
- Tôi đã đến Viện người nghèo và đã gặp Liễu Hồng, Liễu Thanh rồi!
Tử Vy giật mình:
- Như vậy, kết luận của anh ra sao?
- Hãy uống thuốc trước đi, rồi tôi sẽ nói cho nghe.
Tử Vy nghe vậy, vội vã bưng chén thuốc lên uống. Vừa đặt chén thuốc xuống là nhìn Nhĩ Khang dò hỏi - Lúc cô trình bày tôi tin ngay đó là sự thật và sau đấy tôi gặp Liễu Thanh, Liễu Hồng, càng xác nhận sự việc hơn. Nhưng mà bây giờ việc đã diễn biến một cách vô cùng phức tạp, bởi vì cô thì chẳng có vật tin, chỉ có lời nói, nếu bây giờ Tiểu Yến Tử khăng khăng cô ta là cát cát thật, thì cô hoàn toàn đuối lý rồi, vả lại nếu Hoàng thượng tin lời của Tiểu Yến Tử thì xem như cô sẽ cầm chắc cái chết trong tay vì tội mạo nhận - Nhưng nếu Hoàng thượng không tin, thì sao huynh mới nghe đã tin?
Nhĩ Khang thành thật nói - Sự tin tưởng phần lớn là do trực giác. Bởi vì... cô đã thuyết phục tôi... tôi tin cô.
Tử Vy ngỡ ngàng một chút:
- Ý huynh muốn nói là... câu chuyện của tôi và những người tôi dẫn chứng đều không có tác dụng gì ư?
- Đúng! Vì Liễu Thanh, Liễu Hồng và những người trong Viện người nghèo kia, biết đâu là đã tư thông nhau, cấu kết nhau? Các người thấy Tiểu Yến Tử trở thành cát cát một cách dễ dàng như vậy, nên hoa mắt và xếp đặt ra câu chuyện thế này?
Kim Tỏa đứng gần đấy, bất bình:
Phim Chung Cư Tội Lỗi
- Thật vô lý! Phước đại thiếu gia, người định vu oan giá họa cho tiểu thư tôi ư?
Nhĩ Khang nói - Cô Kim Tỏa đừng nóng đây chỉ là giả thuyết của tôi. Nhưng mà khả năng để người ta kết luận như vậy là rất lớn, Hoàng thượng dù gì cũng là Hoàng thượng. Cha tôi nói một câu mà tôi thấy rất dúng. Đó là Hoàng thượng có sai thì cũng không sao. Bởi vì ông ấy là đấng cao tối thượng. Chẳng có ai đúng hơn ông ấy. Nên chuyện ông nhận Tiểu Yến Tử là con ruột của mình thì Tiểu Yến Tử đích thật là máu mủ của ông ta. Bây giờ chợt nhiên xuất hiện một Hạ Tử Vy, nếu nghi ngờ hay phủ nhận cô, thì sự việc sẽ thế nào? Hậu quả hẳn là ghê gớm, vì vậy chúng tôi không dám cho cô lộ diện ngay, trừ phi tôi nắm chắc là đúng, đó cũng là cách bảo đảm sự an toàn cho cô.
Tử Vy nghe thế hoàn toàn tuyệt vọng:
- Vậy là... vậy là tôi có miệng mà chẳng thốt nên lời ư?
Phim Chung Cư Tội Lỗi
- Không hẳn là như vậy, cả nhà tôi người người đều nghĩ đến việc của cô, bây giờ chỉ xin cô tạm thời chờ, ẩn nhẫn đừng có nóng nảy, trong thời gian đó chúng tôi sẽ đi vào cung, tìm cách tiếp xúc với Tiểu Yến Tử là người duy nhất có thể giải oan cho cô được thôi.
Tử Vy ngả người dựa vào ghế, chán nản:
- Cô ấy bây giờ đã thành cát cát. Đã lên được lưng voi thì dại gì mà nhảy xuống để người khác cưỡi?
Nhĩ Khang suy nghĩ, gật đầu:
- Cũng có thể là như vậy!
No comments:
Post a Comment