Tuesday, October 22, 2013
phim Mặc nó
phim Mặc nó, hoạ với hoá gì cũng được, bây giờ tới phiên sơn tường đây.
Liễu Thanh suy nghĩ hứng khởi nói:
- Cái hội Tân quán nầy rõ là tuyệt. Mời được các tay thợ tài danh thế nầy đến phụ trang trí, thì chẳng có cái quán nào ở Kinh thành nầy bằng.
Nhĩ Khang tiếc rẻ:
- Tiếc là Nhĩ Thái và Tái A đã đến Tây tạng, không được tham gia lễ khai trương của quán chúng ta.
Tiểu Yến Tử chen vào:
- Chớ không phải là ông tiếc rẽ không được đi Tây tạng ư?
Tử vy cũng tiếp lời:
- Ðúng vậy, phải là người khác chứ đâu phải Nhĩ Thái?
Tiểu Yến Tử từ trên cao nhìn xuống:
- Ðúng đấy, còn anh Vĩnh Kỳ nữa. Anh có muốn đến Tây Tạng không?
Vĩnh Kỳ chẳng kém:
- Thích lắm chứ? Nghe nói tái A công chúa con một cô em gái khá xinh đấy, nên cũng đang chờ.
Nhĩ Khang cười lớn với Vĩnh Kỳ:
- Ông nói thì nghe hay lắm nhưng coi chừng có người ở trên cao kia, họ sẽ biến “sức mạnh thành bầy ong” là cái đầu ông tiêu, lúc đó khó mà cầu cứu ai đấy nhé!
Lời của Nhĩ Khang làm mọi người cùng cười, Liễu Hồng hỏi:
- tại sao Hoàng thượng để Nhĩ Thái thành hôn với công chúa Tái a, họ sang Tây tạng cả. Còn mấy người sao chẳng làm lể cưới luôn đi?
Vĩnh Kỳ làm bộ ảo não :
- Bởi vậy mới nói. Hoàng A Ma chẳng chịu cảm thông gì cả. Cái gì mà bắt chậm lại hai năm. “Hoàng thượng thì không gấp. Chỉ có công chúa là quýnh lên”, vì muốn chồng gần chết!
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment